Chân chạy khiếm thị hoàn thành 6 giải World Majors
Hoàn thành cả 6 giải marathon trong hệ thống World Majors là thành tích đáng tự hào của bất cứ ai và cũng là thách thức với cả những chân chạy xuất sắc. Thử thách đó càng nhân lên khi người chạy bị khiếm thị. Nhưng ở giải marathon London diễn ra tháng 4 vừa qua, một chân chạy khiếm thị đã làm được điều đó. Anh là Anthony Butler.
Năm nay 35 tuổi, anh chàng sinh ra và lớn lên ở New York này, không cần tới tín hiệu thị lực để biết mình đang chạy ở đâu. Với anh, mỗi giải trong hệ thống World Majors đều có mùi vị, âm thanh và bầu không khí riêng biệt.
Ở Boston là các ngọn đồi, ở Berlin là không khí hội hè, Tokyo tương đối yên tĩnh, còn ở Chicago thì khu Chinatown lân cận là cung đường chạy ưa thích của Butler. Ở New York quê hương anh thì sao? Rất dễ nhận biết vì âm nhạc luôn sôi trào.
Giờ anh biết thêm cảm nhận về London: ẩm ướt và ồn ã. Ít nhất điều đó đúng khi anh băng qua vạch đích sau 5 giờ 29 phút 55 và được trải nghiệm một cơn mưa dai dẳng – đặc trưng của thủ đô Anh quốc trong tháng Tư.
Nhưng hơi ẩm không làm giảm tiếng cổ vũ của đám đông suốt dọc đường chạy hay ảnh hưởng gì đến thành tựu của Butler: anh là người Mỹ khiếm thị đầu tiên chạy ở đủ 6 giải World Majors. Thậm chí anh có thể là người khiếm thị đầu tiên trên thế giới làm được điều đó. “Thật khó xác nhận vì tổ chức World Marathon Majors không ghi nhận việc này. Thế giới rất rộng lớn, chúng ta không thể biết hết được”, anh thẳng thắn chia sẻ.
Butler mất đi đôi mắt trong vụ xả súng khi mới 20 tuổi. Mọi thứ lúc ấy dường như sụp đổ với anh như lời tâm sự: “Ở trên xe cứu thương, tôi đã nghĩ rằng thế là xong. Tôi không biết phải sống thế nào khi mình khuyết tật”. Tuy nhiên, Butler luôn là người lạc quan, nên sau đó anh quyết định chạy bộ thông qua sự hỗ trợ của tổ chức Achilles International chuyên giúp người khuyết tật tập luyện và tham gia các giải thể thao.
Năm 2016, bước ngoặt cuộc đời xảy ra khi Butler gặp Jessie Rix – một cô gái trầm lặng người Minnesota đang làm tình nguyện viên cho tổ chức Achilles International. Cả hai rèn luyện cùng nhau, tham gia các giải cùng nhau và nhanh chóng trở thành một cặp. Họ kết hôn, chuyển đến sống ở thành phố Charlotte ở bang Bắc Carolina và hiện có một cô con gái 16 tháng tuổi tên Myles.
Họ chạy cùng nhau hàng chục giải với một sợi dây kết nối. Trên đường chạy luôn vang tiếng Rix hướng dẫn Butler khi gặp chỗ mấp mô hay cành cây rũ thấp, cô cũng luôn mô tả cảnh vật xung quanh cho anh nghe: “Chúng ta đang băng qua phố 79 chạy vắt qua công viên” hoặc “Mặt trời ở rất sát, ngay sau lưng anh”. Tại London, Rix vẫn là bạn chạy như thường lệ của Butler và chia vui cùng anh với chiến huy chương thứ 6.
Butler hiện đang là chuyên gia trị liệu về rối loạn phổ tự kỷ đồng thời là cố vấn cho các sinh viên khiếm thị, rất hài lòng với thành tựu đạt được dù anh cho rằng mình quá may mắn: Anh có nguồn lực hỗ trợ để dự các giải chạy trên khắp thế giới, có cả cộng đồng và vợ anh đứng sau lưng. “Tôi gặp được những người rất có trách nhiệm, họ giúp tôi rất nhiều”, anh thừa nhận.
Tiếp theo sẽ là gì? Anh sẽ chạy ở New York vào tháng 11 tới (lần thứ 6) và ở giải Cal International vào tháng 12. Sau đó là các giải gần nhà để có thể đi bằng ô tô từ Charlotte.
Hiện thì anh đang tận hưởng một âm thanh khác, tuy yên tĩnh hơn đám đông ồn ã trên đường phố London nhưng rất riêng biệt: tiếng lanh canh của hai tấm huy chương va nhau, ở đây là huy chương London Marathon chạm vào huy chương 6 sao của World Majors.
(VnRun lược dịch từ RW)