Tâm tư gửi Lê Thị Tuyết

Tâm tư gửi Lê Thị Tuyết

Lê Thị Tuyết là điểm sáng của marathon Việt Nam tại SEA Games 32 khi giành tấm HCB quý giá. Nhưng sau giải đấu, cô gái Phú Yên lại lặng lẽ trở lại với tập luyện, với cơm áo để hướng tới mục tiêu xa hơn ở SEA Games 33. Đồng hành cùng Tuyết suốt đại hội thể thao khu vực, ông Đoàn Ngọc Hải, đại diện quỹ thể thao cùng tên và là chân chạy 42,195 km sub3:58, có những chia sẻ rất chân thực về cô. 

Nó, Lê Thị Tuyết, sinh năm 2004, bằng tuổi con út của tôi.

Tháng 12-2022, lần đầu tiên “nó” dự cự ly chạy 42,195 km giải đại hội TDTT toàn quốc để tranh 2 suất nữ vào đội tuyển quốc gia dự SEA Games 32. Nó vô địch với 2 giờ 47 phút. Điều đáng kinh ngạc là chiều hôm trước nó còn tham dự cự ly chạy bộ 10 ngàn mét nữ, nó giành huy chương đồng, về sau 2 chân chạy đàn chị nổi tiếng Nguyễn Thị Oanh và Phạm Thị Hồng Lệ. 

Lịch sử điền kinh Việt Nam chưa có ai như nó: chiều hôm trước dự cự ly chạy 10 ngàn mét, sáng hôm sau dự cự ly chạy 42,195 km. Đó là điều không tưởng.

Tôi đã xuất 80 triệu đồng từ Quỹ thể thao thưởng cho nó ngay tại sân vận động quốc gia Mỹ Đình vì điều chưa từng có này.

Đến SEA Games 32 tại Campuchia vừa rồi, dù mới lần đầu tiên tham dự nhưng nó đã có huy chương bạc cự ly chạy 42,195 km. Khi nó về đích, huấn luyện viên của nó (Nguyễn Tuấn Anh) đưa 2 chai nước pha sẵn muối khoáng, nó nhận 2 chai nước xong và nói “bác Hải cầm giúp con” vì nó đã quá mệt. Nhưng với tiềm năng này thì SEA Games 33 năm 2025 ở Thái Lan có lẽ huy chương vàng cự ly chạy bộ 42,195 km rất khó tuột khỏi tay cháu gái quê Phú Yên cao 1 mét 45, nặng 37 kg này.

Nó đạt huy chương bạc ở một nội dung chạy ít ai chú ý, không có thưởng ô tô, không có căn hộ nhưng nó vẫn cười rất hồn nhiên và nó CỰC KỲ LỄ PHÉP.

Có thể nó sẽ là vận động viên duy nhất ở Việt Nam mà tôi sẽ thò tay vào túi móc tiền ra nhiều nhất để thưởng, tôi tin là như vậy.

Tôi đã nhìn thấy nó rất có lực, rất khiêm tốn nhưng cũng đầy quyết tâm khi đứng ở vạch xuất phát và khi thực hiện chiến thuật của huấn luyện viên trên đường chạy Marathon ở SEA Games 32 vừa rồi tại Siem Reap.

Tiền lương hàng tháng nó được lĩnh không đủ bồi dưỡng cho cơ thể của một vận động viên chạy 42,195 km chứ đừng nói gì tới việc mua giày chạy và quần áo loại tốt của NIKE. Nên tôi chỉ mong rằng sẽ có nhiều chủ doanh nghiệp thành đạt xỏ giày vào chạy như tôi để có sức khoẻ, để hiểu hơn về nó, về Hoàng Nguyên Thanh, hiểu được chạy bộ 42,195 km tuyệt vời như thế nào và thò tay vào túi rút tiền ra… thưởng. Hai nhà vô địch này đều là con gia đình rất nghèo.

Dường như các doanh nghiệp của chúng ta đang bị hội chứng đám đông, tất cả chỉ lao vào thưởng cho một vận động viên đang Hot nhất, cho bóng đá nam và bóng đá nữ. Và vì đó cũng là cách tốt nhất để quảng bá cho thương hiệu của họ chứ chưa hẳn đã đam mê thể thao.

Như khi Hoàng Nguyên Thanh – huy chương vàng SEA Games 31 thì rầm rộ, khi huy chương đồng SEA Games 32 thì cực kỳ im lặng.

Tôi thấy hiện giờ ít ai để ý tới Lê Thị Tuyết nhưng SEA Games 33 ở Thái Lan năm 2025 chắc chắn sẽ khác, lúc đó có thể tôi không thể chen chân đứng gần được nó vì một đám đông sẽ giành hết của tôi.

Nhưng nó sẽ đi tìm tôi và nói: bác cầm giúp con 2 chai nước, lúc đó tôi 56 tuổi và lại lẽo đẽo đi theo nó.

Cuộc đời này người ta chỉ phù thịnh chứ mấy ai phù suy, sẽ có lúc nó sẽ thất bại hoặc hết thời.

Có lẽ đến lúc đó chỉ còn vợ chồng tôi và rất ít người nữa sẽ đến bên nó.

Bởi vì thể thao rất bạc và khắc nghiệt!

Đoàn Ngọc Hải

vietnammarathon

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *